Canada sẽ đưa ra các quy định nghiêm ngặt hơn đối với người sử dụng lao động và tăng thêm nhiều biện pháp bảo vệ hơn cho nhân viên người nước ngoài.
Theo một bài báo gần đây trên Canada Gazette, chính phủ Canada đang đề xuất những thay đổi lớn đối với các quy tắc dành cho lao động nước ngoài tạm trú.
Người lao động tạm trú đến Canada theo một trong hai con đường. Đầu tiên là Temporary Foreign Worker Program (TFWP). Lộ trình này dành cho các công ty muốn thuê người không phải là người Canada cho những công việc mà công dân hoặc thường trú nhân Canada không muốn làm hoặc không thể đáp ứng được. Chương trình khác là International Mobility Program, hoặc IMP. Con đường này cho phép người nước ngoài làm việc tại Canada. Trong đó, công việc mà họ sẽ làm vẫn có người Canada hoặc thường trú nhân đáp ứng, nghĩa là không yêu cầu LMIA đối với công việc tuyển dụng.
Sự khác biệt chính giữa công việc theo TFWP và công việc theo IMP là TFWP yêu cầu LMIA nhưng IMP thì không. LMIA là viết tắt của cụm từ Labour Market Impact Assessment (Đánh giá Tác động Thị trường Lao động). Đây là một biểu mẫu mà chủ lao động cần hoàn thành khi thuê lao động nước ngoài thông qua TFWP. Biểu mẫu này chứng mình rằng người sử dụng lao động đã cố gắng, nhưng không thể, tìm một người Canada hoặc thường trú nhân để nhận công việc mà họ đang tuyển dụng.
Trong các cuộc thảo luận, các nhân viên người nước ngoài đã nêu lên quan ngại của mình về các quy định. Đặc biệt là họ không thể hiểu cũng như sử dụng các quyền của người lao động tạm trú. Các vấn đề chính bao gồm:
+ Phát hiện tình trạng không tuân thủ các quy định vì các nhà tuyển dụng không muốn bị cấm tuyển dụng người lao động tạm trú. Những người sử dụng lao động thực hiện hành vi này thông qua việc thuê nhân viên người nước ngoài từ các công ty khác mà họ sở hữu.
+ Người lao động tạm trú không biết về quyền hoặc ý nghĩa của mình.
+ Người lao động tạm trú không được tiếp cận với dịch vụ chăm sóc sức khỏe một cách thích hợp.
Những người lao động tạm trú bị người tuyển dụng hoặc người sử dụng lao động tính “phí tuyển dụng” bất hợp pháp.
Những người lao động nước ngoài sợ người sử dụng lao động trả thù nếu họ nêu quan ngại về điều kiện làm việc. Những lo ngại này đã khiến nhân viên không báo cáo tình trạng lạm dụng tại doanh nghiệp.
Là một người lao động tạm trú ở một đất nước và nền văn hóa mới có thể khiến nhân viên đối mặt với nhiều nỗi lo và thách thức. Do đó, Canada đã quyết định tăng cường các biện pháp bảo vệ đối với người lao động tạm trú. Chính phủ lên kế hoạch cho những thay đổi sau:
+ Yêu cầu tất cả chủ lao động có người lao động tạm trú cung cấp cho mỗi nhân viên một tài liệu giấy nêu rõ các quyền của người lao động nước ngoài. Người sử dụng lao động cũng sẽ phải đăng thông tin này ở nơi công cộng tại nơi làm việc.
+ Yêu cầu tất cả người sử dụng lao động cung cấp một thỏa thuận việc làm cho cả người lao động và chính phủ. Tài liệu này xác nhận rằng nhân viên sẽ làm việc trong cùng một công việc, điều kiện làm việc và mức lương, như được ghi trong thư mời làm việc.
+ Yêu cầu người sử dụng lao động đảm bảo cung cấp một nơi làm việc không có tình trạng lạm dụng. Sự trả thù cũng được coi là hành vi hành hạ.
+ Cho phép cơ quan Employment and Social Development Canada (ESDC) tạm dừng xử lý LMIA nếu có nghi ngờ người sử dụng lao động không tuân thủ các quy định.
+ Tạo các yêu cầu mới trong điều kiện cấp LMIA. Những điều này sẽ bao gồm: tạo ra nơi làm việc không bị lạm dụng; chứng minh chủ lao động tôn trọng tất cả các quy tắc tuyển dụng của liên bang và tỉnh bang; và những đơn vị liên kết hoặc cơ sở khác của người sử dụng lao động không đủ điều kiện không được phép thuê người lao động tạm trú.
+ Giảm thời gian trả lời Notice of Preliminary Findings (NoPF) từ 30 ngày xuống còn 15 cho người sử dụng lao động. NoPF là thông báo chỉ ra những lo ngại về việc không tuân thủ. Thời gian trả lời giảm sẽ giúp giải quyết các vấn đề nhanh hơn.
+ Siết chặt lệnh cấm và đưa ra hình phạt đối với các nhà tuyển dụng tính phí tuyển dụng bất hợp pháp đối với người lao động tạm trú.
+ Cung cấp cho ESDC và IRCC quyền yêu cầu tài liệu từ các bên thứ ba, chẳng hạn như ngân hàng, để đảm bảo sự tuân thủ của chủ lao động.
+ Yêu cầu người sử dụng lao động cung cấp khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe cho nhân viên bị ốm hoặc bị thương tại nơi làm việc. Một ví dụ có thể là lắp đặt điện thoại tại nơi làm việc để TFW gọi các dịch vụ y tế.
+ Yêu cầu tất cả người sử dụng lao động theo TFWP (trừ những người thuộc Seasonal Agricultural Worker Program) phải trả tiền và cung cấp cho nhân viên bảo hiểm y tế tư nhân. Bảo hiểm này phải bao gồm chăm sóc y tế khẩn cấp. Hiện tại, một số TFWP không bắt buộc phải cung cấp biện pháp bảo vệ như vậy.
Chính phủ Canada chấp nhận khoản chi phí lớn đối với hoạt động kinh doanh mà các quy định mới có thể đặt ra. Tuy nhiên, chi phí dự kiến sẽ ở mức tối thiểu. Ví dụ, thêm 10 phút để cung cấp thỏa thuận lao động và điều kiện làm việc cho mỗi người lao động tạm thời. Các lợi ích sẽ rõ ràng hơn cho người sử dụng lao động, người lao động và chính phủ. Người lao động tạm thời nói riêng sẽ được bảo vệ tốt hơn.
Nguồn CIC news,
Tiếng Việt: Visanada